Dù cuộc sống còn gặp nhiều khó khăn nhưng chưa bao giờ chị Nguyễn Thị Lan Anh ngừng theo đuổi hành trình mang đến hy vọng cho người khuyết tật.
Gần 20 năm qua, dù phải di chuyển trên chiếc xe lăn, nhưng chưa ngày nào chị Nguyễn Thị Lan Anh (sinh năm 1978, Thái Nguyên) ngừng theo đuổi hành trình thay đổi vị thế của người khuyết tật trong xã hội. Bản thân gặp không ít khó khăn trong cuộc sống, chị đã quyết tâm xây dựng "ngôi nhà ACDC" – nơi tiếp thêm niềm tin và hy vọng cho người khuyết tật trong xã hội.
Trạm yêu thương tuần này mở ra với những tâm sự đầy cảm xúc của cô Nguyễn Thị Mùi, mẹ của nhân vật chính Nguyễn Thị Lan Anh. Từ khi sinh ra, cô bé Lan Anh đã mắc căn bệnh xương thủy tinh quái ác. Gia đình Lan Anh là một trong những hộ nghèo ở vùng Sông Công Thái Nguyên, mặc dù bố mẹ đã bán hết mọi thứ để chạy chữa cho con gái nhưng bệnh tình không thuyên giảm. Tuổi thơ của Lan Anh khi ấy là những ngày buồn tủi và có phần mặc cảm vì không thể đến trường như bạn bè cùng trang lứa. Đến vận động, chạy nhảy cũng không được làm vì xương dễ gãy. Mỗi lần gãy xương là những lần đau đớn kinh hoàng. Đến năm 9 tuổi, khi bạn bè lên lớp 4 thì cô bé mới được nhận vào lớp 1.
Xuất phát điểm muộn, nhưng Lan Anh lại học rất giỏi: năm 1999 vào đại học; năm 2004 ra trường với tấm bằng cử nhân ngoại ngữ loại giỏi. Chị hoàn thành chương trình Thạc sỹ Quản trị kinh doanh tại Đại học Quốc gia Hà Nội năm 2010 và năm vừa qua được nhận tấm bằng thạc sĩ Quản lý công - trường Đại học Fulbright Việt Nam. Với người phụ nữ này, học tập luôn là mục tiêu không có điểm dừng: "Với người khuyết tật chúng tôi, khó khăn càng khiến chúng tôi thêm mạnh mẽ".
Có những khi trái gió, trở trời, dù không vận động mạnh cơ thể chị Lan Anh cũng đau nhức như gẫy từng khúc xương. Thế nhưng chưa bao giờ chị nghỉ học, nghỉ làm. Chính từ những nỗ lực ấy, không chỉ chinh phục được những tấm bằng nhiều người mơ ước, xin được việc làm mà chị Lan Anh còn có tổ ấm cho riêng mình và trái ngọt là cậu con trai đã bước sang tuổi 15. Khi có hạnh phúc riêng, chị chưa bao giờ thôi trăn trở giúp đỡ cộng đồng những người khuyết tật.
Chứng kiến người khuyết tật gặp nhiều rào cản trong quá trình xin việc, hiểu được những khó khăn mà những người cùng cảnh ngộ như mình phải vượt qua, chị Lan Anh đã quyết tâm xây dựng một mái nhà chung giúp người khuyết tật khắc phục những khó khăn ấy. Năm 2011 "ACDC" - Trung tâm Hành động vì sự phát triển cộng đồng (ACDC), một Tổ chức hỗ trợ với sứ mệnh "Chia sẻ niềm tin và nâng cao vị thế" cho cộng đồng người khuyết tật Việt Nam ra đời, nay có tên gọi là Viện Nghiên cứu phát triển cộng đồng.
Thông qua Viện Nghiên cứu phát triển cộng đồng, chị Lan Anh đã thay đổi nhận thức và tư duy của nhiều người về người khuyết tật. Điều họ cần nhất là được tôn trọng và được hòa nhập, dù cơ thể không hoàn hảo, nhưng họ có thể làm được mọi thứ dù phải cố gắng gấp 10 hoặc 20 lần người bình thường. Bên cạnh đó, ở mái nhà chung của chị, người khuyết tật có cơ hội được tư vấn pháp luật miễn phí, được đào tạo kĩ năng sống và kỹ năng nghề nghiệp…, từ đó có thêm kinh nghiệm, tự tin hòa nhập cộng đồng.
Sự xuất hiện bất ngờ của chị Trần Thị Minh – người đồng hành từ những ngày đầu tiên không chỉ khiến chị Lan Anh xúc động mà còn mở ra rất nhiều câu chuyện, khó khăn và nỗ lực không ngừng nghỉ của ACDC những ngày đầu thành lập.
Khi được hỏi về ước mơ trong tương lai, chị Lan Anh tiếp tục chia sẻ những mong mỏi cho người khuyết tật. Chị hy vọng ai cũng có thể tìm được giá trị của riêng mình, có cơ hội khẳng định bản thân và tìm được những cơ hội đúng với khả năng trong cuộc sống. Món quà của Trạm yêu thương sẽ phần nào tiếp thêm sức mạnh cho chị Lan Anh trên hành trình nhân văn ấy.
Nguồn: vtv.vn
Đang gửi...