Theo tòa, hành vi của bị cáo xuất phát từ mâu thuẫn trẻ nhỏ khi chơi thể thao, với sự bồng bột, hiếu thắng, thiếu suy nghĩ khi muốn bênh vực em mình.
Hậu quả của hành vi gây ra mất mát không gì bù đắp nổi, song xét bị cáo là vị thành niên, phạm tội khi 15 tuổi, đã ăn năn hối cải, nên tòa quyết định tuyên mức án dưới khung truy tố.
Ngoài trách nhiệm hình sự, bị cáo và người đại diện phải bồi thường cho gia đình bị hại hơn 1 tỉ đồng. Tòa ghi nhận gia đình bị cáo đã nộp 300 triệu đồng
Nạn nhân trong vụ án này là N.H.Đ (14 tuổi, học sinh lớp 8 Trường THCS Việt Hưng). Nam sinh Đ. có hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, mồ côi cha. Mẹ Đ. từ Phú Thọ xuống Hà Nội làm thuê, nam sinh theo trọ học.
Hồi tháng 11, phiên tòa từng mở song phải hoãn vì bị cáo không đảm bảo sức khỏe. Tại phiên tòa hôm nay, do bị cáo là người dưới 18 tuổi nên tòa án bố trí xét xử tại phòng xét xử thân thiện. Thẩm phán không mặc áo choàng mà mặc trang phục làm việc hành chính của TAND.
Bị cáo khai gì về việc đánh nam sinh?
Theo nội dung vụ án, ngày 17.3, tại khu vực sân bát giác trong khuôn viên đình Lệ Mật (Q.Long Biên), T.V.K (12 tuổi, trú trên địa bàn) trong lúc chơi tại khu vực đình Lệ Mật thì xảy ra mâu thuẫn và bị Đ. tát vào mặt.
K. sau đó chạy đi gọi anh trai là M. nhờ giải quyết mâu thuẫn. Cả hai gặp cha mình là ông T.V.T., kể lại sự việc. Ông T. liền chở 2 con bằng xe máy ra sân đình Lệ Mật để xem ai đánh con mình. Tại đây, ông T. nói 2 con đi vào sân đình rồi quay xe định ra về.
Kết quả điều tra xác định thời điểm trên ông T. thấy M. chạy vào đấm làm Đ. ngã ra đất. Ông T. đến can ngăn rồi chở 2 con về nhà.
Một lúc sau, ông T. trở lại khu vực sân đình Lệ Mật, thấy Đ. có biểu hiện choáng, mặt tái nên đưa nạn nhân vào Bệnh viện đa khoa Đức Giang. Nạn nhân được chuyển đến Bệnh viện 108, được chẩn đoán chấn thương sọ não, hôn mê, tiên lượng tử vong cao.
Ngày 27.3, Công an Q.Long Biên đã ra quyết định khởi tố bị can, bắt tạm giam M. về tội cố ý gây thương tích.
Cùng thời điểm, nam sinh lớp 8 được đưa về Phú Thọ điều trị tại bệnh viện đa khoa tỉnh, rồi chuyển xuống bệnh viện ở Hà Nội, đến ngày 21.5 thì tử vong.
Tại phần xét hỏi, M. khai báo giống như cáo trạng truy tố, nói không quen biết nạn nhân, nghe em trai về mách nên chạy ra "giải quyết". M. khẳng định hành động một mình, xung quanh chỉ có em trai và nhóm bạn của nạn nhân, không có người lớn chứng kiến.
Hội đồng xét xử phân tích, được em trai nhờ lẽ ra bị cáo nên nói chuyện nhưng cuối cùng vì sự việc rất nhỏ mà ảnh hưởng rất nhiều người, trong đó có cả "tương lai của cháu đấy". Nghe vậy, M. cúi mặt, cho biết khi đó không nhận thức được hành vi của mình sẽ gây ra cái chết cho nạn nhân.
Cha bị cáo: "Một phần lỗi của tôi"
Liên quan đến vai trò của ông T.V.T (cha bị cáo M.), cơ quan công an nhận định ông này không đồng phạm với con trai.
Đối với T.V.K (em trai bị cáo M.), cháu này đồng phạm về hành vi gây thương tích cho nạn nhân. Tuy nhiên, tính đến thời điểm phạm tội, K. chỉ hơn 11 tuổi nên chưa đủ tuổi chịu trách nhiệm hình sự. Công an đã thông báo về địa phương nơi cư trú và trường học để phối hợp quản lý, giáo dục.
Có mặt tại tòa, K. được hỏi về nguồn cơn sự việc. K. cho hay đang chạy bộ ở sân đình thì nạn nhân đến xui đi đánh một bạn khác, khi từ chối thì bị nạn nhân đánh, nên nhờ anh "giải quyết".
Về phía mình, ông T. khai rằng, khi đèo hai con ra đình thì có nghe về mâu thuẫn. Nghĩ là các cháu "chỉ đùa nhau", ông bảo các con vào gặp ông nội rồi về nhà. Một lúc sau, người đàn ông "thấy bất an" nên quay lại, thì biết con trai đánh bạn, liền chạy đến can ngăn.
Bị chủ tọa chất vấn vì sao thấy trẻ có mâu thuẫn mà không có biện pháp giải quyết can ngăn ngay mà lại đi về, ông T. bật khóc, thừa nhận đã quá chủ quan, không đánh giá được hết tình huống.
"Sự việc này có một phần là lỗi của tôi, biết có mâu thuẫn mà không can ngăn. Tôi đã không lường được sự việc, đã làm khổ gia đình cháu, làm khổ mẹ cháu", ông T. nói và quay sang, cúi gập người xin lỗi mẹ nạn nhân.
Trình bày sau đó, mẹ nạn nhân cho hay, khi nhận được điện thoại và đến bệnh viện thì đã thấy con bất tỉnh. Chị này cáo buộc bị cáo gây án xong còn nhắn tin cho bạn bè với thái độ khoe khoang, không ăn năn hối hận.
Vẫn theo lời người phụ nữ, sau khi xảy ra sự việc, gia đình bị cáo không thăm hỏi, chia sẻ mất mát. Chị này yêu cầu đổi tội danh đối với bị cáo từ cố ý gây thương tích sang giết người, đồng thời xử lý trách nhiệm cha bị cáo với vai trò đồng phạm.
Bước sang phần tranh luận, đại diện viện kiểm sát đề nghị phạt bị cáo 4 - 5 năm tù về tội danh đã truy tố.