Sau khi trở về từ bệnh viện, bà Thu Lê suy sụp bởi kết luận có khối u trong não. Bà chia sẻ với chồng về cảm giác sợ hãi giống như 25 năm về trước.
Hiệp và Giang định đi ăn tối, nhưng Giang không thể liên lạc được với mẹ qua điện thoại cô cảm thấy bất an nên hủy cuộc hẹn để về nhà.
Trong một diễn biến khác, bà Thu Lê đi ra từ phòng khám bác sĩ với vẻ mặt thất thần. Bạn của bà gọi điện, hỏi han tình hình gặp bác sĩ thế nào, bà Lê dấu sự lo lắng, trấn an bạn: "Không sao, toàn thuốc bổ ấy mà". Tuy nhiên, bạn của bà chia sẻ về trường hợp cũng tưởng chỉ đau đầu, mua thuốc về uống, sau đi khám mới biết là có khối u trong não và là ung thư giai đoạn cuối. Nghe đến đây, bà Thu Lê suy sụp và buông máy điện thoại mà quên chào bạn.
Giang vội vã trở về nhà, đúng lúc này bố cũng cũng về để tìm bà Lê. Giang chợt hỏi bố: "bố ơi, hay là mẹ giận dỗi bố vì chuyện bố đưa Duyên về Cao Sơn ạ". Ông Thắng không hiểu con gái có ý gì, nhưng ông con gái muốn tập trung vào việc tìm mẹ trước. Đúng lúc này, bà Thu Lê bước vào nhà với tâm trạng bất ổn. Vẻ mặt thất thần của bà khiến cho ông Thắng và Giang vô cùng lo lắng. Mặc cho chồng con gặng hỏi, nhưng bà Thu Lê không nói gì, Giang liền lấy ở trong túi xách của bà tập hồ sơ khám bệnh. Biết được kết quả của vợ, ông Thắng động viên kết quả này chưa nói lên điều gì, ngay ngày mai sẽ nhờ một bác sĩ khác khám lại. Ông nói: "Quan trọng là em là tinh thần, em phải mạnh mẽ lên". Bà Thu Lê cho rằng điều bà lo lắng là hai bố con, vì Giang còn chưa lấy chồng".
Trở lại với bối cảnh tại công ty, Duyên vẫn đang lúi húi ở phòng làm việc. Thấy cô chưa về, Hiệp bước vào phòng và hỏi: "Chưa về à? Đã check email công việc mà tôi gửi chưa, ngày mai là hạn cuối rồi đấy?" Duyên bối rối đáp: "Chưa ạ, vì hôm nay chủ tịch gọi tôi đi cùng nên giờ tôi đang phải tìm tài liệu để hoàn thành nhiệm vụ mà anh giao trong đêm nay". Thấy thế, Hiệp ân cần tìm sẵn tài liệu cho Duyên. Trước hành đồng này Duyên khẳng định sẽ hoàn thành công việc trong sáng mai.
Thường gọi điện cho Duyên rủ cô đi ăn đêm, nhưng cô đã từ chối vì phải làm việc gấp trong đêm. Duyên cũng thông báo cho Thường cô đã chính thức kí hợp đồng với công ty rồi, nên phải tập trung hết sức. Thường chúc mừng cô dặn cô dù bận rộn nhưng vẫn phải chú ý giữ sức khoẻ.
Hiệp trở về nhà, khi anh đang làm việc thì nhận được tin nhắn của Giang: "Mẹ đi khám bị phát hiện bị u não anh ạ". Hiệp liền gọi điện lại cho Giang động viên cô hãy bình tĩnh để chờ đợi kết quả cuối cùng từ bác sĩ.
Bà Thu Lê không ngủ được, ra đứng suy tư một mình ngoài ban công, nhớ lại những lời cô bạn nói qua điện thoại, bà càng hoảng loạn. Ông Thắng thấy vợ liền ra động viên. Bà Lê ôm chầm lấy chồng khóc nức nở: "Em sợ cái cảm giác 25 năm trước, em sợ lắm". Ông Thắng động viên vợ hãy thật bình tĩnh vì đây chưa phải kết quả cuối cùng.
Sáng hôm sau, khi đi làm thì Hiệp đã thấy Duyên đang ở công ty. Anh ngạc nhiên: "Xem ra cô cũng quyết tâm cao độ đấy. Thức nguyên đêm ở công ty để làm cơ à". Duyên hài hước: "Hôm qua tôi mặc áo màu khác mà". Hiệp tỏ ra lạnh lùng: "Tôi làm sao nhớ được cô mặc áo màu gì". Duyên liền trả lời: "Tôi cũng chỉ muốn nói là tôi từ nhà đến. Mặc dù khối lượng công việc anh giao cũng đủ để phải làm trong nhiều đêm". Trong lúc hai người đang bàn về những thử nghiệm mới của Duyên thì nhân viên công ty vô tình nhìn thấy, họ xì xào bàn tán cô là gà của Hiệp nên mới được nâng đỡ như vậy.
Hiệp mang tài liệu đến nhà chủ tịch Thắng, nhân tiện mua đồ ăn sáng cho Giang. Trong lúc trò chuyện, Giang vẫn thắc mắc không hiểu tại sao bố lại đưa Duyên lên Cao Sơn.
Nguồn: vtv.vn
Đang gửi...